Tôi Thích Bản Thân Dũng Cảm Vượt Qua Giông Bão
Trưởng thành là quá trình chuyển tiếng khóc sang chế độ im lặng, trái tim bạn sẽ ngày càng vững vàng, kiên định và bình thản hơn.
Lúc còn trẻ, bạn sẽ phóng đại từng chút sự bất mãn trong lòng. Nhưng khi lớn lên, bạn mới vỡ lẽ rằng càng đau lại càng bình tĩnh, càng khổ lại càng im lặng.
Trong những đêm nức nở khôn nguôi, một hạt giống được thấm đẫm nước mắt của bạn, nó đã nảy mầm trong trái tim bạn, bén rễ và từ từ lớn lên thành thân cây cao lớn.
Mỗi người bước vào đường đời, đều một mình gánh lấy số phận và nỗi đau, thậm chí không có ai sánh vai. Đám đông nhộn nhịp không phải bạn đồng hành, và hàng ngàn khuôn mặt chỉ như triển lãm tranh. Ngay cả người nằm trên cùng một chiếc giường cũng mơ những giấc mơ khác nhau.
Không ai hiểu được trái tim vụn vỡ của bạn, không ai biết những đêm trằn trọc của bạn, và càng không ai hiểu được tình yêu lo được lo mất của bạn. Nỗi đau đớn chua xót, tuyệt vọng và vùng vẫy giống như những viên đá ném xuống biển, chẳng thấm tháp gì.
Tôi thích bản thân dũng cảm vượt qua giông bão, và tôi càng thích bản thân kiên trì trong đêm đen hơn. Số phận không thể bắt tôi phải quỳ xuống cầu xin sự thương xót trừ khi tôi chủ động quỳ xuống.
Không có mùa đông nào là không qua đi, cũng không có mùa xuân nào mà không đến. Tôi chỉ mong rằng những kì vọng và ước mơ của chúng ta có thể sinh sôi trong thế giới đan xen những ấm áp và lạnh lẽo này.
Dẫu thế giới có khó khăn thế nào, chúng ta vẫn phải sống thật tốt.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.